News and Offers
Di Hòa Viên (Summer Palace) Di Sản Văn Hóa Thế Giới ở Bắc Kinh
Giới thiệu
Nằm ở ngoại ô phía tây và cách trung tâm thành phố Bắc Kinh 15 km, Di Hòa Viên hay Cung điện Mùa hè được biết đến như một khu vườn thượng uyển nổi tiếng thế giới, từng được gọi là Qingyi Garden (được dịch theo nghĩa đen là “khu vườn gợn sóng”). Sau khi cải tạo vào năm 1888, nó được đặt tên mới thường được gọi ngày nay - Cung điện Mùa hè. Phải mất 10 năm để hoàn thành việc cải tạo, với khoản đầu tư 30 triệu lạng bạc.
Với diện tích 293 ha, Di Hòa Viên chủ yếu bao gồm Vạn Thọ Sơn (Longevity Hill) và hồ Côn Minh (Kunming Lake). Du khách có thể tìm thấy hơn 3.000 kiến trúc vườn thượng uyển với nhiều phong cách khác nhau, được chia thành ba khu vực, là khu vực dành để giải quyết chính sự, khu sinh hoạt và khu danh lam thắng cảnh.
Khu vực giải quyết chính sự, với trung tâm là Nhân Thọ Điện (Hall of Benevolence and Longevity), từng là nơi Từ Hi Thái hậu nắm quyền nhiếp chính đối với Hoàng đế Quang Tự của nhà Thanh và tiếp các vị khách nước ngoài. Phía sau điện là ba kiến trúc lớn, Lạc Thọ Đường, Lan Ngọc Đường (Hall of Jade Billows) và Nghi Vân Quán (Yiyun Hall), từng là nơi ở của Từ Hi, Hoàng đế Quang Tự và các phi tần. Đại Kịch Viện ở phía đông của Nghi Vân Quán từng là một trong ba kịch viện nổi tiếng nhất trong triều đại nhà Thanh.
Với tầm nhìn của bạn chuyển từ Vạn Thọ Sơn xuống Tuệ Đường (Wisdom Hall), bạn sẽ có thể thấy rằng Hương Phật Các (Tower of Buddhist Incense), Đức Huy Điện (Dehui Palace), Bài Vân Điện (Cloud Dispelling Hall) và Bài Vân Môn tạo thành một trục. Dưới chân đồi là Trường Lang (Long Corridor) trải dài 700 m. Các thanh xà của hành lang được trang trí bằng hơn 8.000 bức tranh màu, góp phần khiến nơi đây nổi tiếng là hành lang quyến rũ nhất thế giới. Hành lang nằm giữa hồ Côn Minh, bờ phía tây của hồ được cho là bắt chước Tô Đê (Su Causeway) của Hồ Tây ở Hàng Châu.
Phía sau Vạn Thọ Sơn được bao phủ bởi những khu rừng xanh tươi, với không gian yên tĩnh nơi có những ngôi đền theo phong cách Tây Tạng cao vút. Đây cũng là nơi bạn có thể đi dạo dọc theo Phố Tô Châu. Ở phía đông của hồ là Hài Hòa Viên (Garden of Harmonious Pleasures), được cho là bắt chước Ký Sướng Viên (Jichang Garden) ở Tô Châu. Nó được ca ngợi là khu vườn của những khu vườn vì kích thước nhỏ và thiết kế tinh tế.
Di Hòa Viên, một kiệt tác sân vườn hiếm thấy ở nơi nào khác trên thế giới, có một vị trí ảnh hưởng trong nghệ thuật thiết kế sân vườn của thế giới nhờ thiết kế độc đáo và tinh tế của nó.
Di sản văn hóa
Di Hòa Viên được chia thành ba khu vực, bao gồm khu vực dành để giải quyết chính sự với Nhân Thọ điện ở trung tâm, khu sinh hoạt bao gồm Lạc Thọ Đường, Ngọc Liên Đường, Nghi Vân Quán, và khu danh lam thắng cảnh bao quanh Vạn Thọ Sơn và hồ Côn Minh. Một khu vườn quy mô lớn như vậy được coi là một kiệt tác của thiết kế sân vườn cảnh quan Trung Quốc.
1. Đông Cung Môn:
Nằm ở phía đông của khu vườn, khu vực này từng là nơi sinh sống và làm việc của các hoàng đế nhà Thanh. Đông Cung Môn bao gồm Nhân Thọ Điện và Nam Bắc Điện, nơi các hoàng đế gặp gỡ các quan chức chính phủ, nhà riêng, Đại Kịch Viện và sân trong. Ngày nay, Đông Cung Môn là lối vào phía trước của Di Hòa Viên, hướng về phía đông. Các thanh ngang dưới mái hiên được sơn hoa văn sặc sỡ, trong khi sáu cánh cửa màu đỏ được đóng bằng đinh màu vàng, trên cửa treo một tấm bảng có khắc ba chữ Hán màu vàng Yi He Yuan (Di Hòa Viên). Tấm bảng này được cho là do Hoàng đế Quang Tự của triều đại nhà Thanh viết. Cầu thang trước cổng được chạm hoa văn lưỡng long chầu nguyệt, có thể có từ thời Càn Long nhà Thanh. Người ta nói rằng cầu thang này đã được vận chuyển đến đó từ phần còn lại của kiến trúc Di Hòa Viên cũ. Là một biểu tượng của quyền lực hoàng gia, Đông Cung Môn được mở cho các hoàng đế từ thời nhà Thanh.
2. Khu danh thắng phía trước Vạn Thọ Sơn:
Cấu trúc tổng thể của khu danh lam thắng cảnh này có hai trục ngang và dọc đan chéo nhau tại trung tâm. Trường Lang đóng vai trò là trục ngang kéo dài từ đông sang tây, trong khi trên trục bắc nam, bắt đầu từ giữa hành lang, đặt các tòa nhà như Bài Vân Môn, Vân Huy Ngọc Vũ Môn, Đức Huy Điện, Phật Hương Các và Tuệ Đường dưới chân đồi. Vạn Thọ Sơn ban đầu có tên là Kim Sơn, với chiều cao 109 mét. Nằm bên hồ Côn Minh ở phía nam với Phật Hương Các ở trung tâm, ngọn đồi tạo thành một cảnh quan tráng lệ với kiến trúc có nét duyên dáng độc đáo. Ở phía đông có kinh luân Tây Tạng và bia khắc tên Vạn Thọ Sơn và hồ Côn Minh. Ở phía tây là Ngũ Phương Các (Wufang Pavilion) và Bảo Vân Các (Precious Clouds Pavilion). Lên đến đỉnh đồi, bạn có thể nhìn ra khung cảnh hồ Côn Minh.
3. Khu vực hồ ở phía sau:
Ở khu vực phía bắc của Di Hòa Viên, khu vực này có rừng rậm xanh tươi và các tòa nhà rải rác thưa thớt. Đi dạo trên những con đường ở đó sẽ bạn sẽ được đắm chìm trong một bầu không khí yên tĩnh. Nơi đây có quần thể kiến trúc mang phong cách Tây Tạng và con phố Tô Châu đặc trưng của vùng hạ lưu sông Dương Tử kết hợp với nhau mang đến một khung cảnh hài hòa và thú vị.
4. Hồ Côn Minh:
Với diện tích mặt nước khoảng 220 ha, hồ Côn Minh chiếm 3/4 tổng diện tích của vườn. Khu hồ ở phía nam nổi bật với những gợn sóng lấp lánh tỏa ra mọi hướng. Nhìn về phía tây, bạn sẽ có thể nhìn thấy những ngọn đồi trải dài, trong khi ở phía bắc là một công trình kiến trúc tráng lệ. Có một cây cầu vòm 17 nhịp (Thập Thất Khổng Kiều) bắc qua hồ nối tới đảo nhân tạo ở giữa hồ. Hồ Côn Minh có ba đảo nhỏ. Trên mỗi đảo đều có những tòa nhà cổ kính với nhiều phong cách khác nhau.
5. Phật Hương Các:
Tọa lạc ở chính giữa phần trước của Vạn Thọ Sơn, Phật Hương Các nằm trên một mặt bằng hình vuông, cao 21m. Tòa tháp cao 41m gồm có 3 tầng và có hình lăng trụ bát giác, với 4 lớp mái hiên. Được chống đỡ bởi 8 cây cột gỗ khổng lồ và có cấu trúc phức tạp, Phật Hương Các được ca ngợi là một công trình cổ kính tuyệt vời. Tòa tháp ban đầu đã bị Lực lượng Đồng minh Anh-Pháp đốt cháy vào năm 1860. Việc trùng tu tòa tháp bắt đầu vào năm 1897 (năm thứ 17 dưới triều đại của Hoàng đế Quang Tự) với khoản đầu tư 780.000 lạng bạc và hoàn thành vào năm 1894. Trong Phật Hương Các có tượng Phật được các thành viên trong hoàng tộc thờ phụng.
6. Trường Lang:
Nằm ở chân phía nam của Vạn Thọ Sơn, Trường Lang hướng ra hồ Côn Minh, nép mình vào Vạn Thọ Sơn ở phía bắc, bắt đầu từ Yêu Nguyệt Môn (Yaoyue Gate) và kết thúc tại Thập Chương Đình (Shizhang Pavilion), trải dài 728 mét và có 273 phòng, được biết là hành lang dài nhất ở Trung Quốc vào năm 1992. Trường Lang đã được ghi vào Kỷ lục Guinness là hành lang dài nhất thế giới. Mỗi xà của hành lang được vẽ bằng những hoa văn sặc sỡ, với tổng cộng 14.000 bức tranh, các chủ đề bao gồm phong cảnh, chim, hoa và cá, và các nhân vật lịch sử. Các nhân vật trong tranh bắt nguồn từ các tác phẩm kinh điển cổ xưa của văn học Trung Quốc.
7. Bài Vân Điện:
Nằm ngay tại trung tâm của quần thể kiến trúc Vạn Thọ Sơn, Bài Vân Điện ban đầu là Vạn Thọ Điện được xây dựng để kỷ niệm 60 năm ngày giỗ mẹ của Hoàng đế Càn Long, sau đổi thành tên gọi ngày nay - Bài Vân Điện. Nơi đây từng là nơi Từ Hi Thái hậu ở và tiếp khách trong các lễ kỷ niệm sinh nhật của bà. Ý tưởng về cái tên có thể xua tan mây xuất phát từ một bài thơ của Quách Phù (Guo Fu), một nhà thơ nổi tiếng. Cái tên này có thể khiến người ta có ấn tượng rằng sảnh điện hiện ra lờ mờ giữa biển mây, nơi được cho là nơi thường lui tới của các vị thần bất tử. Nhìn từ xa, Bài Vân Điện tạo thành một đường đi lên cùng với vòm trang trí (Paifang), Bài Vân Môn, Kim Thủy Kiều. Bài Vân Điện được cho là quần thể kiến trúc tráng lệ nhất trong Di Hòa Viên.
8. Lạc Thọ Đường:
Đây là tòa nhà chính của khu vực sinh hoạt bên trong Di Hòa Viên. Lạc Thọ Đường được xây dựng vào năm 1750 (năm thứ 15 dưới triều đại của Hoàng đế Càn Long), bị phá hủy vào năm 1860 (năm thứ 10 dưới triều đại của Hoàng đế Hàm Phong), và được tân trang lại vào năm 1887 (năm thứ 13 dưới triều đại của Hoàng đế Quang Tự). Lạc Thọ Đường quay mặt ra hồ Côn Minh và dựa vào Vạn Thọ Sơn, với Nhân Thọ Điện ở phía đông và Trường Lang ở phía tây. Đây là tòa điện có vị trí tốt nhất trong Di Hòa Viên và là nơi diễn ra các hoạt động giải trí. Bên trong sảnh có ngai vàng, bàn làm việc hoàng gia, quạt cọ và bình phong bằng kính. Cạnh ngai có hai đĩa sứ lớn chạm hoa văn lưỡng long tranh châu, dùng để đựng hoa quả và bốn lư hương lớn bằng đồng. Có hai phòng bên trong, phòng ngủ ở phía tây và phòng thay đồ ở phía đông. Tủ gỗ đàn hương đỏ ở đây có thể có từ thời vua Càn Long.
Trong sân của chánh điện trưng bày các vật phẩm như tượng hươu bằng đồng, tượng hạc bằng đồng và chiếc bình bằng đồng, khi kết hợp với nhau tượng trưng cho hòa bình và ổn định. Ngoài ra, còn có các loài hoa quý như mộc lan, hoa hải đường và mẫu đơn, chúng kết hợp với nhau để biểu thị sự giàu có và thịnh vượng. Ngoài ra nơi đây còn có hoa mộc lan.
9. Thập Thất Khổng Kiều:
Nằm trên hồ Côn Minh, Thập Thất Khổng Kiều là cây cầu đá lớn nhất nối liền Đông Đê (East Causeway) và đảo Nam Hồ (Nanhu). Cầu rộng 8 mét và dài 150 mét, bao gồm 15 mái vòm. Lan can đá hai bên cầu được chạm khắc hơn 500 con sư tử với nhiều kích cỡ và hình dáng khác nhau.
10. Thuyền Cẩm Thạch:
Thuyền Cẩm Thạch là một chiếc thuyền lớn bằng đá bên bờ hồ ở phía tây của Trường Lang, là biểu tượng của hòa bình và tĩnh lặng. Là kiến trúc kiểu phương Tây duy nhất trong Di Hòa Viên, nó từng là sân thượng của đền Viễn Cảnh (Yuanjing) của triều đại nhà Minh, nơi mọi người thả động vật bị giam giữ. Khi đi dạo trong Ngọc Lan Đường, Hoàng đế Càn Long đã đổi tên nó thành Thuyền Cẩm Thạch. Thuyền dài 36 mét được làm bằng đá cẩm thạch, phía trên thuyền có hai tầng, đáy thuyền rộng lát gạch màu, cửa sổ kính màu và trần bằng gạch chạm trổ. Khi trời mưa, những hạt mưa rơi xuống mui thuyền, chảy vào bốn trụ rỗng ở mỗi góc rồi đổ xuống hồ từ bốn vòi nước hình đầu rồng.
11. Đại Kịch Viện:
Tọa lạc tại Đức Hòa Viên (Dehe Garden), Đại Kịch Viện được biết đến là một trong ba kịch viện nổi tiếng nhất thời nhà Thanh, hai kịch viện còn lại là Sảnh Âm Đường (Qingyin Hall) của Chửng Đức Tỵ Thử Sơn Trang (Chengde Summer Resort) và Tràng Ngâm Đường (Changyin Hall) của Tử Cấm Thành. Đại Kịch Viện được xây dựng để mừng thọ lần thứ 60 của Từ Hi Thái hậu. Các buổi biểu diễn kịch từng được dàn dựng riêng cho bà trong lễ mừng thọ. Tòa trung tâm cao 21 mét, chỉ cao bằng Hương Phật Các. Kịch viện có hai tầng, với hai tầng ở hậu trường là khu thay đồ. Trên đỉnh trần có “giếng trời” dùng để tạo hiệu ứng ánh sáng. Dưới chân sân khấu có một cái giếng và năm cái ao vuông. Khi cảnh liên quan đến các nhân vật như người bất tử và ma, những người biểu diễn có thể bay xuống từ “giếng trời” hoặc xuất hiện từ giếng trên mặt đất. Khi cần thiết, nước được bơm từ ao lên sân khấu.
12. Phố Tô Châu:
Là một con phố thương mại mô phỏng thị trấn sông nước ở vùng hạ lưu sông Dương Tử. Vào thời nhà Thanh, con phố này là nơi tập trung vô số cửa hàng và cửa hiệu, chẳng hạn như cửa hàng đồ cổ ngọc bích, cửa hàng lụa, cửa hàng đồ ăn nhẹ, quán trà và cửa hàng trang sức. Khi các hoàng đế đi qua con phố này, các cung nữ và thái giám đóng vai chủ cửa hàng và mở cửa hàng. Hơn mười cửa hàng bên bờ hồ sau đã bị quân ngoại xâm đốt cháy vào năm 1860. Các cửa hàng mà chúng ta thấy ngày nay đã được tu sửa lại vào năm 1986.
13. Đồng Đình (The Baoyun Bronze Pavilion):
Đây là một trong những tác phẩm nghệ thuật bằng đồng tinh xảo nhất và nặng nhất ở Trung Quốc. Được xây dựng dưới thời trị vì của Hoàng đế Càn Long, đây là một công trình kiến trúc cao 7,5 mét nằm lặng lẽ trên một bệ đá cẩm thạch cao 4 mét trong Ngũ Phương Đình ở phía tây của Hương Phật Các, nặng 207 tấn. Bốn mặt của đình có bốn chiếc quạt hình thoi. Tuy có kết cấu bằng đồng nhưng kỹ thuật kiến trúc lại tuân theo tiêu chuẩn của một công trình kiến trúc bằng gỗ. Ở các mặt phía đông, nam và tây của đình là ba cửa 4 ô, trong khi ở mặt phía bắc của đình là một cửa sổ 8 ô. Cửa ra vào và cửa sổ đều được chạm khắc hoa văn hình thoi, khung rèm cũng vậy.
14. Du sơn đồ:
Du sơn đồ là một tập hợp các kiến trúc chính ở phía tây của Vạn Thọ Sơn. Được xây dựng theo điều kiện địa lý thực tế, nó có một dinh thư 2 tầng ở phía trước, hai bên là hai tòa nhà là dinh thự Nghệ Sơn (Aishan Mansion) và dinh thự Giới Thu (Jieqiu Mansion). Phía sau dinh thự là một cổng vòm bằng đá, phía sau là Chửng Huệ Đường (Chenghui Hall). Các tòa nhà được kết nối với nhau bằng các hành lang tăng dần. Phong cách kiến trúc của các tòa nhà ở lưng chừng đồi quả thực rất đa dạng. Biệt thự, hội trường và hành lang nằm rải rác ở các độ cao khác nhau của ngọn đồi. Nhìn từ xa, công trình kiến trúc lợp ngói tráng men đỏ, vàng, xanh lam và xanh lục thấp thoáng trong khu rừng xanh tươi, giống như một bức tranh truyền thống của Trung Quốc.
15. Tuệ Đường:
Là công trình tôn giáo nằm trên đỉnh cao nhất của Vạn Thọ Sơn. Mặt ngoài của Tuệ Đường được trang trí bằng ngói tráng men màu vàng và màu xanh tinh tế, với một số ngói tráng men màu tím và màu xanh được sử dụng để trang trí trên mái nhà. Những gam màu sáng vừa phải góp phần tăng thêm vẻ tráng lệ cho công trình. Cái tên Tuệ Đường xuất phát từ thuật ngữ Phật giáo, cho thấy trí tuệ của Đức Phật vô biên như biển cả. Mặc dù trông giống như một cấu trúc bằng gỗ, nhưng Tuệ Đường thực sự được xây dựng bằng gạch và đá mà không sử dụng bất kỳ vật liệu gỗ nào. Vì nó không có dầm để chia sẻ gánh nặng từ mái nhà, nên nó còn được gọi là Vô Lương Đường nghĩa là hội trường không có dầm. Bên trong chánh điện thờ tượng Phật A Di Đà.
16. Đồng Ngưu:
Nó nằm ở phía đông của hồ Côn Minh và phía bắc của Thập Thất Khổng Kiều. Được rèn lần đầu tiên vào năm 1755 để kiểm soát và ngăn chặn lũ lụt, nó còn được gọi là Kim Ngưu.
17. Ngọc Lan Đường:
Là một sân bao quanh ba hướng (có ba gian ở ba hướng khác nhau), dựng bên bờ hồ về phía tây nam của Nhân Thọ Điện.
Sảnh hướng về phía nam với hai sảnh phụ ở hai bên, đó là Hương Điện (Fenfang Hall) ở phía đông và Âu Hương Điện (Ouxiang Hall) ở phía tây. Bắt đầu từ Hương Điện, người ta có thể đến Nhân Thọ Điện, và từ Âu Hương Điện đến bến tàu ven hồ. Cánh cửa phía sau điện đối diện với Y Vân Điện (Yiyun Hall). Năm 1898, Từ Hi Thái hậu tổ chức một cuộc đảo chính và tính đến việc bỏ tù Hoàng đế Quang Tự tại đây, người đã khởi xướng một đợt cải cách mới.
18. Hài Hòa Viên:
Nằm ở chân phía Đông của Vạn Thọ Sơn, là khu vườn giữa những khu vườn mang thiết kế sân vườn của phong cách phương Nam, biệt lập với mọi công trình khác. Phong cách kiến trúc của nó bắt chước Ký Sướng Viên (Jichang Garden) của Vô Tích ở tỉnh Giang Tô. Ban đầu được gọi là Huệ Sơn Viên (Huishan Garden), Hài Hòa Viên đã được cải tạo vào năm 1911 và được đổi tên thành Hài Hòa Viên, nghĩa là khu vườn của những niềm vui hài hòa. Tên gọi này được lấy cảm hứng từ hai bài thơ, một trong số đó được sáng tác bởi Hoàng đế Càn Long. Bên trong khu vườn có 13 đình, sân và sảnh, tất cả đều được nối với nhau bằng nhiều hành lang và năm cây cầu với nhiều phong cách khác nhau. Ở góc đông nam của khu vườn có một cây cầu đá, trên vòm cổng có khắc ba chữ Hán do Hoàng đế Càn Long viết.
19. Tứ đại địa cầu:
Nằm ở giữa phía sau Vạn Thọ Sơn, đây là một quần thể kiến trúc có sự kết hợp giữa phong cách kiến trúc Tây Tạng và Hán. Với diện tích 20.000 mét vuông, nó được xây dựng mô phỏng điều kiện địa lý thực tế. Trước đây từng có một quần thể kiến trúc lớn tên là Mixulingjing (nay chỉ còn phần móng); hai bên là trụ Đà-la-ni cao 3 mét; ở phía sau của nó là Tiên Nham Tôn Âm Đường (Xianyan Zongyin Hall), cấu trúc chính của Tứ đại địa cầu. Các tòa nhà ở bốn hướng của nó tượng trưng cho bốn bộ phận chính của quả cầu trên mặt đất được duy trì trong Phật giáo, bao gồm lục địa phía đông, lục địa phía tây, lục địa phía nam và lục địa phía bắc. Ngoài ra, còn có tám lục địa nhỏ khác bao gồm các tòa tháp với nhiều phong cách khác nhau. Ở các phía nam, tây nam, đông bắc và tây bắc có bốn ngôi chùa lama màu đỏ, trắng, đen và xanh lá cây tượng trưng cho bốn loại trí tuệ trong kinh điển Phật giáo. Mỗi bên chùa bao quanh 13 bánh xe tượng trưng cho 13 tầng trời khác nhau trong kinh Phật. Các ngôi chùa được thiết kế độc đáo, trang nghiêm nhưng thanh nhã. Giữa bốn “lục địa” và tám “lục địa” nhỏ hơn, có hai hội trường bậc thang không ở cùng độ cao. Một tượng trưng cho mặt trời trong khi tượng kia tượng trưng cho mặt trăng, cho thấy ánh sáng của mặt trời và mặt trăng bao quanh Đức Phật.
Theo chinaculturetour